Search


“Anh hãy cứ đi khám phá thế giới này đi. Và ...

  • Share this:


“Anh hãy cứ đi khám phá thế giới này đi. Và thi thoảng, khi có thời gian ngừng nghỉ quay về, nhớ kể em nghe những điều tuyệt vời mà anh thấy nhé!” - cô bấm nút gửi, đặt điện thoại xuống, mắt cô nhìn chằm chằm bất định vào hư vô.

Cô từng hay hình dung ra mình như chú ngựa hoang trong tâm tưởng, luôn hết sức chạy nước đại, thích thăm thú từ ngọn đồi này, qua ngọn núi khác không ngừng nghỉ. Với suy nghĩ đó, cô hy vọng rằng rồi mình sẽ tìm thấy một chú ngựa hoang khác, rong ruổi cùng nhau qua ngày đoạn tháng, hoang dại, điên cuồng.

Ngày cô thực sự phải lòng người đàn ông ấy, cũng chính bởi lý do đó.
Anh ta chẳng ngại ngần đưa cô đi thăm thú, khám phá những nơi cô chưa đặt chân tới.
Anh cho cô nếm trải cái nắng nóng bỏng, những hạt cát bay ngược chiều gió mạnh tới rát chân, những giây phút lên thật cao rồi rơi xuống, không bợ đỡ, một cách tự do...

“Người bạn của anh, anh ấy sao rồi?”
“À, hắn ta vừa chia tay với bạn gái, cô ấy bỏ hắn ta. Mà anh nghĩ, thế là rất tốt ấy, hắn ta giờ cuộc sống dễ dàng hơn bao nhiêu”
“Thế à? Em nghĩ anh cũng thế đấy”
“Ý em là sao?”
“Thì bởi, không có em, anh càng được tự do làm điều mình muốn còn gì! Mà anh cũng chưa nên có bạn gái, ngày đây mai đó thế, ai chịu được?”
“Em nói thế không đúng! Chỉ tại em đòi kè kè bên cạnh thế thôi, sẽ có người chấp nhận như vậy”
“À ừ thôi! Anh nói đúng! Sẽ có người chấp nhận, em thì chịu rồi”

Ngồi cạnh cửa sổ, nhìn xa xăm ra thành phố về đêm lung linh trong ánh đèn và sự chuyển động tấp nập của những chiếc xe như những miếng lego bé tí xíu đi đi lại lại...
Điện thoại cô sáng lên với một tin nhắn ngắn gọn...
“Anh nhớ em rất nhiều em biết không?”

Bần thần, trái tim cô như lặng đi.
“Tin nhắn đã xoá”
Khi cô nhìn lại màn hình.

“Em rất hạnh phúc, khi thấy anh với cuộc sống bận rộn ấy. Bầu trời là giới hạn của anh, hãy bay thật xa nhé!” - cô gửi đi.

Trên loa, bài hát cô và anh từng nghe với nhau trên chặng đường road trip ngày đó bỗng bật lên, vẽ lại cái nắng vàng chói chang nơi đất khách quê người, chỉ cô và anh rong ruổi ngày dài, qua rừng qua núi, biển xanh, nhìn xa thẳm vào vô tận.

Lúc đó cô đã nghĩ, đi đâu cũng được, miễn là có anh.
Nhưng, anh chạy nhanh, chạy xa quá, cô không chạy theo được, và anh chẳng đợi cô đâu.

Vì với anh, bầu trời là giới hạn.
Còn cô, cô muốn dừng lại, rồi.

“You got a fast car
Is it fast enough so we can fly away?
We gotta make a decision
Leave tonight or live and die this way

So remember when we were driving, driving in your car
Speed so fast I felt like I was drunk
City lights lay out before us
And your arm felt nice wrapped 'round my shoulder,

And I had a feeling that I belonged
I had a feeling that I could be someone
Had a feeling that I could be someone”


Tags:

About author
not provided
Chào mừng bạn đến với nhật ký của MyMy !!! Hy vọng những chia sẻ của My sẽ đem lại cho mọi người một nguồn năng lượng tích cực cho mỗi ngày.
View all posts